dịch bởi
anngoc 到最后终於还是要离开
Đến cuối cùng rốt cuộc vẫn phải ra đi
不要哭他说我们不要哭
Không được khóc, anh ấy nói chúng ta không được khóc
点了一杯咖啡放下一个小小的钟
Gọi một ly cà phê, đặt xuống chiếc chuông nhỏ
约定了时间不要说再见然后我们各西东
Thời gian đã hẹn, không cần phải nói chia tay để rồi chúng ta mỗi người một ngả
到今天回到相约的地点
Đến hôm nay trở lại nơi hẹn xưa
才发现身上带着那个钟
mới phát hiện có mang theo chiếc chuông đó
点了一杯咖啡加了一点一点心碎
Gọi một ly cà phê, thêm vào một chút lòng tan vỡ
想起那一天没有说再见忍不住有点心酸
Nhớ lại ngày hôm đó không nói lời chia tay, trong lòng bỗng trào lên chút xót xa
忘了她要我怎麽忘了她
Lãng quên, tôi phải làm sao để quên được cô ấy?
放了吧就像放开手中沙
Từ bỏ thôi, cũng giống như thả rơi những hạt cát trong lòng tay
如果啊如此深爱还是虚假
Nếu…nếu như yêu thương sâu đậm vẫn chỉ là hư ảo
我将永远迷失在无边的海洋
Thì tôi sẽ mãi mãi mê man giữa đại dương mênh mông vô tận
忘了她要我怎麽忘了她
Lãng quên, tôi phải làm sao để quên được cô ấy?
放了吧一切都是水中花
Từ bỏ nhé, tất cả đều chỉ là những bông hoa trong nước mà thôi
music
是她吧彷佛看见她的长发
Là cô ấy phải không? dường như tôi đã bắt gặp mái tóc dài đó
从最熟悉走到最陌生的争扎
Sự đấu tranh để xem một thứ vốn thân quen nhất trở thành một thứ hoàn toàn xa lạ
(看见她有一些话请告诉他
Gặp được cô ấy, có đôi lời xin hãy nói với cô ấy:
有些爱是真的谁都不用害怕)
Có những thứ tình cảm là chân thật, thế nên xin đừng sợ hãi